(09/04/2025) Some believe that because everyone needs a place to live, governments should provide houses for those who are too poor to afford their own. To what extent do you agree or disagree?
Mục lục
MEER TECHNIQUE APPLICATION
🔹 Mở bài:
Câu mở đầu (GS):
Nhà ở được xem là một nhu cầu thiết yếu cơ bản của con người.
Câu nêu luận điểm (THESIS):
Mặc dù việc cung cấp nhà ở cho người nghèo có vẻ nhân đạo, nhưng trên thực tế điều này không khả thi và có thể dẫn đến những hậu quả không mong muốn.
🔹 Thân bài đoạn 1: LUẬN ĐIỂM 1
Câu chủ đề:
Những người ủng hộ cho rằng nhà ở miễn phí có thể thúc đẩy khả năng thăng tiến xã hội của các nhóm yếu thế.
Ý chính / Giải thích / Ví dụ / Kết quả:
Bằng cách loại bỏ gánh nặng tài chính về nhà ở, các gia đình có thể phân bổ nguồn lực cho việc nâng cao kỹ năng và khởi nghiệp.
Ví dụ: Tại Canada, các chương trình nhà ở thí điểm kết hợp tư vấn nghề nghiệp đã giúp giảm tỷ lệ tái phạm ở người vô gia cư.
Tuy nhiên, các mô hình này chỉ phù hợp với môi trường được quản lý chặt chẽ và khó áp dụng tại các quốc gia còn hạn chế về ngân sách.
Câu kết đoạn:
Do đó, tính hiệu quả của mô hình này chỉ giới hạn trong những bối cảnh cụ thể.
🔹 Thân bài đoạn 2: LUẬN ĐIỂM 2
Câu chủ đề:
Chính sách cung cấp nhà ở toàn dân có thể tạo gánh nặng lớn lên ngân sách quốc gia.
Ý chính / Giải thích / Ví dụ / Kết quả:
Việc xây dựng và bảo trì nhà ở quy mô lớn cần đầu tư lớn và có thể làm giảm nguồn vốn cho các lĩnh vực thiết yếu khác.
Việc hỗ trợ vô điều kiện có thể dẫn đến tư duy phụ thuộc, làm suy giảm động lực và trách nhiệm cá nhân.
Câu kết đoạn:
Những hệ quả này có thể ảnh hưởng tiêu cực đến năng suất kinh tế và sự gắn kết xã hội về lâu dài.
🔹 Thân bài đoạn 3: GIẢI PHÁP
Câu chủ đề:
Một chiến lược khả thi hơn là cung cấp trợ cấp nhà ở có mục tiêu.
Ý chính / Giải thích / Ví dụ / Kết quả:
Hỗ trợ tập trung vào các nhóm dễ tổn thương (ví dụ: cựu chiến binh, mẹ đơn thân, người khuyết tật) đảm bảo tính công bằng và duy trì ổn định kinh tế.
Câu kết đoạn:
Cách tiếp cận này khuyến khích tính tự lực mà không làm cạn kiệt nguồn lực quốc gia.
🔹 Kết bài:
Nhắc lại luận điểm:
Mặc dù đáng trân trọng về mặt đạo đức, nhưng chính sách nhà ở toàn dân là không bền vững về mặt kinh tế và xã hội.
Tóm tắt các ý chính:
Tính khả thi hạn chế, áp lực tài chính và nguy cơ phụ thuộc cho thấy sự cần thiết của cách tiếp cận có chọn lọc.
Ý kiến cá nhân (nếu có):
Các biện pháp can thiệp có mục tiêu và dựa trên nhu cầu là hướng đi phù hợp hơn, công bằng và bền vững hơn.
SAMPLE ANSWER
It is widely believed that shelter is a basic human necessity, prompting the view that governments should provide housing for those who cannot afford it. While such an approach may appear compassionate, I argue that it is ultimately impractical and may lead to unintended consequences. Supporters contend that offering free housing can help the disadvantaged achieve social mobility. By removing the financial strain of rent or mortgages, low-income households could allocate more resources to upskilling, health, and entrepreneurship. For example, in Canada, pilot housing initiatives combined with career counselling have helped reduce recidivism among formerly homeless individuals. However, these cases are often confined to well-regulated environments and may not reflect the fiscal realities of less developed nations. In contrast, universal housing provision could severely strain national budgets. Large-scale construction and maintenance projects require significant investment, which could divert funding from essential sectors like healthcare and education. Moreover, providing unconditional support might unintentionally foster a dependency mindset. When citizens come to expect comprehensive welfare without contributing, it risks eroding individual motivation and responsibility—values that are crucial for a thriving, innovative society. Rather than blanket provisions, a more viable strategy is targeted housing subsidies for vulnerable groups—such as war veterans, single mothers, or individuals with disabilities. This ensures equitable support while preserving economic stability and promoting self-reliance. In conclusion, while the ambition to house every citizen is ethically commendable, implementing such a policy indiscriminately is both economically and socially unsound. Tailored, need-based interventions are more likely to uphold social justice without undermining national resources or individual agency. | Nhiều người tin rằng nhà ở là một nhu cầu thiết yếu của con người, từ đó dẫn đến quan điểm rằng chính phủ nên cung cấp nhà ở cho những người không có khả năng chi trả. Mặc dù cách tiếp cận này có vẻ nhân đạo, tôi cho rằng nó về lâu dài là không thực tế và có thể dẫn đến những hệ quả không mong muốn. Những người ủng hộ cho rằng việc cung cấp nhà ở miễn phí có thể giúp người yếu thế cải thiện khả năng thăng tiến xã hội. Bằng cách loại bỏ gánh nặng tài chính từ việc thuê hoặc mua nhà, các hộ gia đình có thu nhập thấp có thể phân bổ thêm nguồn lực cho việc nâng cao kỹ năng, chăm sóc sức khỏe và khởi nghiệp. Ví dụ, tại Canada, các sáng kiến nhà ở thí điểm kết hợp với tư vấn nghề nghiệp đã giúp giảm tỷ lệ tái phạm trong nhóm người từng vô gia cư. Tuy nhiên, những trường hợp thành công này thường chỉ tồn tại trong môi trường được quản lý tốt và không phản ánh thực trạng ngân sách của các quốc gia đang phát triển. Ngược lại, chính sách nhà ở toàn dân có thể gây áp lực nặng nề lên ngân sách quốc gia. Những dự án xây dựng và bảo trì quy mô lớn đòi hỏi đầu tư đáng kể, thường dẫn đến việc chuyển hướng nguồn vốn khỏi các lĩnh vực thiết yếu như y tế và giáo dục. Hơn nữa, việc cung cấp hỗ trợ vô điều kiện có thể vô tình nuôi dưỡng tư duy phụ thuộc. Khi người dân mong đợi được hưởng phúc lợi toàn diện mà không cần đóng góp, điều đó sẽ làm suy yếu động lực và tinh thần trách nhiệm cá nhân—những giá trị thiết yếu cho một xã hội đổi mới và phát triển bền vững. Thay vì các chính sách bao trùm, một chiến lược khả thi hơn là hỗ trợ nhà ở có mục tiêu cho các nhóm dễ bị tổn thương như cựu chiến binh, mẹ đơn thân hoặc người khuyết tật. Cách tiếp cận này đảm bảo sự hỗ trợ công bằng, đồng thời duy trì ổn định kinh tế và thúc đẩy tính tự lực. Tóm lại, dù mong muốn đảm bảo nhà ở cho mọi công dân là một mục tiêu đáng khen ngợi về mặt đạo đức, nhưng việc triển khai chính sách này một cách tràn lan lại thiếu cơ sở kinh tế và xã hội. Các biện pháp can thiệp có chọn lọc và dựa trên nhu cầu thực tế sẽ phù hợp hơn để bảo vệ công bằng xã hội mà không làm suy giảm nguồn lực quốc gia hay quyền chủ động cá nhân. |
Xem thêm: [WRITING – SONG NGỮ] BÀI MẪU ĐỀ THI THẬT IELTS WRITING TASK 1 – 29/03/2025